Đường Điềm không biết hắn vẽ bao lâu, khi nghe thấy hắn nói: "Có thể ngủ một chút," ý thức của cô nhanh chóng chìm vào giấc mộng.
Trên sân phơi, ánh mặt trời chiếu rọi, bao trùm khắp người cô.
Gió lùa vào, từ phía sau nhẹ nhàng làm tung mái tóc đen của cô.
Có lẽ do lúc dọn dẹp đã buộc tóc bằng khăn lụa, giờ nó hơi lỏng lẻo. Khi gió thổi qua, chiếc khăn lụa bay khỏi tóc của cô.
Giữa khung cảnh đắm chìm trong nắng, cô ngồi trên ghế, những sợi tóc khẽ bay theo gió.
Khuôn mặt xinh đẹp rạng rỡ được ánh sáng chiếu vào, đôi mắt khẽ nhắm, tư thế ngủ thật thanh bình và tĩnh lặng.
Giờ khắc này, Thẩm Yến Lễ bỗng nảy sinh ý nghĩ hoang đường muốn giấu riêng cô đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT