Đường Điềm không để ý đến Phó Hi đang chăm chú nhìn mình, cô lập tức tiếp lời Thẩm Yến Lễ: “Vâng, Thẩm tiên sinh.” 
Nói xong, cô quay người đặt đồ trên tay lên xe đẩy.
Biểu cảm của cô tươi tắn rõ rệt, trái ngược hoàn toàn với vẻ u ám vừa rồi.
Ba người còn lại trên bàn cơm cũng chẳng quan tâm có người giúp việc đứng chờ bên cạnh hay không, trừ Phó Hi, hai người kia thậm chí còn không ngẩng mắt lên nhìn.
Trịnh Lệ Ngọc và Lưu Tuệ Hoa cũng cố gắng kìm nén sự sốt ruột, không dám biểu lộ ra vẻ vội vàng trước mặt các vị tiên sinh, dù sao họ cũng đang đói.
Đường Điềm đang mừng thầm vì sắp được đi ăn thì lúc này, giọng Liễu Hiểu Chi chen vào: “Đường Điềm, các cô cứ đi ăn trước đi, tôi ở đây chờ là được.”
Lời nói thiện ý và nụ cười dịu dàng của Liễu Hiểu Chi như gáo nước lạnh tạt vào người Trịnh Lệ Ngọc và Lưu Tuệ Hoa, khiến họ nhất thời không biết nên rời đi hay nên ở lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play