Chuyện kia đã trôi qua gần mười năm, đây là lần đầu tiên bọn họ nhận được tin tức có liên quan đến người thân, có thể là người thân duy nhất trên đời này có quan hệ huyết thống với bọn họ.
“Làm sao ngươi biết?”
Phương Thanh Nghiêm cười khẽ, “Lúc Phỉ Thúy trở về, ta đã biết, lúc ấy nương té xỉu nên không chú ý, trên xe ngựa đưa Phỉ Thúy trở về có ký hiệu của phủ An Dương Hầu. Ta đã nói chuyện với gã sai vặt kia. Phỉ Thúy hầu hạ lão thái thái trong phủ bọn họ. Ta lại lơ đãng hỏi rất nhiều vấn đề, mới xác nhận Phỉ Thúy rời khỏi nhà nhiều năm như vậy, thế nhưng lại đang hầu hạ tam cô nãi nãi.”
“Thật là trùng hợp.”
Trần thị gật đầu.
Lần này nàng cuối cùng cũng hiểu tại sao nhi tử không cự tuyệt Phỉ Thúy, chỉ dựa vào việc nha đầu này đã cứu tam cô cô một mạng, cũng đủ để bù đắp cho chuyện Trân Châu, hơn nữa, những chuyện Phỉ Thúy nói cũng không gây tổn thất gì cho nhi tử của nàng, chỉ là bớt một hơi mà thôi.
Lúc trước trong lòng nàng còn đang thắc mắc, cuối cùng là Phỉ Thúy đã lập được bao nhiêu công lao mới có thể được nhà chủ đưa về trong vinh quang và đoàn tụ với gia đình ngay cả khi đã ký tử khế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play