Chợ phía đông có thể xem là phố buôn bán tương đối xa hoa, kiếp trước Minh Châu không thiếu tiền, với nàng, thích gì liền mua, giá cả không vấn đề, nếu đã áp dụng với mình, nàng tự nhiên cũng sẽ không tủi thân muội muội.
Phỉ Thúy cũng có ý nghĩ này, vì thế hai tỷ muội một nhà tiếp tục đi dạo, Phỉ Thúy nhìn trúng thứ gì đó, có đôi khi theo bản năng muốn hỏi giá, liền lo lắng quá mắc, không đáng.
Lúc này, Minh Châu đã mở miệng nói: “Mua.”
Phỉ Thúy cười, sau đó liền không hỏi nữa.
“Nhị tỷ, ngươi thấy ta mang cái này có đẹp hay không?”
Đừng nhìn vào cái tên Phỉ Thúy này, trên thực tế, so với phỉ thúy, nàng thích trang sức hoàng kim hơn, có thể là khi còn bé chịu ảnh hưởng của người trong thôn, luôn cảm thấy hoàng kim là thứ đáng giá nhất trên thế giới này, đương nhiên cũng là đồ vật mỹ lệ nhất.
Về phần hoàng kim quê mùa, cho tới bây giờ Phỉ Thúy cũng chưa từng cảm thấy như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT