Còn có một điểm nữa Phỉ Thúy cũng không phủ nhận, nàng đã coi những người nhà này trở thành người thân kiếp trước của mình, hoặc có thể nói đây là một loại tình cảm ký thác.
Kiếp trước, bởi vì nàng học tập tốt, người trong nhà đã tiết kiệm ăn mặc tiết kiệm để cung cấp cho nàng lên đại học, về sau, vì để cho người nhà có thể sớm trải qua ngày lành, nàng cố gắng làm việc nghiên cứu nên rất ít khi về nhà.
Vốn nghĩ sau khi bán đi thành quả nghiên cứu, sau này sẽ có thể về quê, cùng người nhà sống thật tốt, dù sao trong lòng nàng, thành phố lớn thật sự cũng chỉ là nơi kiếm tiền, ít nhất nàng cũng không nghĩ tới việc an cư ở chỗ này.
Kết quả trời có bất trắc phong vân, nàng lại chết trên đường về nhà đoàn tụ cùng gia đình, dù tiền đã mang về nhưng trong lòng vẫn cảm thấy mắc nợ với nhân thân ở kiếp trước.
Bởi hai loại nguyên nhân như vậy thúc đẩy nên đã tạo thành cảm giác như bây giờ, đến chính nàng cũng không phát giác được bản thân đã bắt đầu không tự chủ được mà muốn đối tốt với Tần gia, muốn bọn họ hạnh phúc.
Phỉ Thúy cúi đầu, nghiêm túc suy nghĩ một chút, thấp giọng hỏi: “Nhị tỷ, ta đã sai sao?”
Nàng thật sự không cảm thấy nàng đã làm sai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT