Lưu thị cười mỉa, con ngươi xoay chuyển rất lợi hại, cuối cùng nhận mệnh nói: “Vậy ta về nhà mẹ đẻ.”
Như vậy ít nhất còn có thể tìm người nhà thương lượng, có lẽ còn có cách khác, cho dù rất có thể sẽ lại bị đánh một trận, tuy nhiên dù sao so với đói bụng cũng còn tốt hơn.
“Sao cũng được.”
Phỉ Thúy không có ý kiến gì về việc này.
Nhìn nàng rời đi, Phỉ Thúy và Minh Châu đều thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ là các nàng không nghĩ tới, không tới hai ngày, đại nương này lại trở về, vẫn dùng phương thức như vậy.
Trong trấn, Trần thị rất nhanh liền tỉnh lại, ăn chút gì đó, không bao lâu lại ngủ, đại phu nói đợi thêm một ngày, nếu không ngoài ý muốn thì có thể về nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play