Phỉ Thúy cũng vậy, cho dù nàng biết gia gia cũng sẽ không để ý, nàng cũng sẽ không phản bác hắn ở trước mặt mọi người, trong lòng chỉ nghĩ, chờ sau này lén lút nói chuyện lại với gia gia.
"Phỉ Thúy, ngươi đang nói về ngọn núi Sư Tử ở đầu phía đông làng à?" Tần Hữu Điền hỏi.
"Đúng vậy." Phỉ Thúy gật đầu.
"Đó là một ngọn núi hoang, ngươi mua để làm gì?" Tần Hữu Điền có chút khó hiểu.
"Lúc trước ở trong thôn ta có xem qua, ruộng đất đều có chủ, chỉ còn tòa núi hoang phía dưới, đã thế còn có không ít đất, ta dự định mua, lại khai mở thêm, về phần có thể trồng cái gì, bây giờ còn chưa nghĩ ra." Phỉ Thúy cười nói.
"Nếu không đi thôn khác hỏi thử, nói không chừng có người bán ruộng." Tần Hữu Điền đề nghị, hắn chỉ đơn thuần đang lo lắng mới nói như vậy. Nếu cuối cùng cái gì cũng trồng không được, tiêu nhiều tiền như vậy, có chút đáng tiếc.
“Đại bá, lời của người ta cũng đã suy nghĩ qua, chỉ là, ta muốn ở lại trong thôn, không muốn đi đâu cả.”
Lời Tần Phỉ Thúy nói vốn không có ý gì khác, nhưng nghe lọt vào tai bốn người Tần Lai Phúc, lại nhịn không được nghĩ nhiều, “Phỉ Thúy, không sao, ngươi muốn mua thì mua, gia gia ủng hộ ngươi, chúng ta ở trong thôn, không đi đâu cả.”
"Đúng vậy." Tôn thị gật đầu theo.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT