Tất cả đường lui đều bị ngăn chặn, Phỉ Thúy chỉ phải đứng dậy trở lại phòng trang điểm cho bản thân một phen, đi theo đoàn người đã sớm chuẩn bị tốt xuất phát.
Về phần Lâm Nguyên Hạo, cho dù trong lòng hắn đã gấp đến độ muốn chết, nhưng người ngoài cũng không cảm nhận được nửa phần, ngay cả Bảo Ngọc tốt nhất với hắn, cũng vui vẻ rạo rực đi theo Phỉ Thúy ra ngoài, ai bảo Thượng Quan Nguyệt vừa rồi nói cho hắn biết tính toán muốn giữ Phỉ Thúy ở lại kinh thành.
Bảo Ngọc nào có không phối hợp.
Kinh thành có chút thay đổi nhưng cũng không lớn, vẫn phồn hoa náo nhiệt như cũ, vịt quay trong cửa hàng trăm năm kia, vẫn là hương vị lúc trước, tuy rằng lúc tới đã ăn qua nhưng Phỉ Thúy vẫn là một người ăn hết hơn phân nửa con, sau đó, lau miệng, mỗi người mua một cây hồ lô đường.
Còn không phải là đi gặp nam nhân sao? Có gì mà khẩn trương.
Sau đó, bọn Phỉ Thúy "lơ đãng" nhìn thấy hai quý công tử ăn mặc nhân mô cẩu dạng, nô bộc đi theo bên người, lúc này nhìn lại giống như một đám côn đồ, bọn họ tới có chút muộn, nghe người một bên xem náo nhiệt nói, đã nói chuyện qua, hiện tại chuẩn bị vén tay áo động thủ.
“Chuyện này rất bình thường.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play