“Phỉ Thúy, cảm giác khi bị cô lập rất khó chịu.”
“Đại gia gia, ta hiểu rồi.”
Phỉ Thúy gật đầu, “Cám ơn người.”
Quả nhiên, người ta nói trong nhà có lão nhân như có bảo vật đúng là không sai, đại gia gia nói không sai, lấy tình huống nhà bọn họ hiện tại mà nói, sự ước thúc của thôn trưởng cùng tộc trưởng đối với bọn họ trên thực tế đã rất nhỏ, lại đợi đến sau khi tứ thúc tới huyện nha nhậm chức về, phỏng chừng trong thôn sẽ không có ai dám khi dễ bọn họ.
Về phần tình huống giống như lời đại gia gia nói, đúng là có thể phát sinh.
Ngẫm lại, người ở trong thôn đi dạo gặp mặt nhau mà một tiếng chào hỏi cũng không nói, loại cảm giác này phỏng chừng không tốt lắm.
Cho dù nàng không ngại, nhưng còn những người khác trong nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT