Lão phu nhân nhìn không ít hoa quả đã được cắt thành đĩa trước mặt, cười đến càng thêm hiền lành, “Trước mặt ta bày một đĩa, còn lại đều chia cho các tiểu thư và hai tiểu tử này đi.”
“Thưa lão phu nhân, chúng ta ở nhà đã ăn không ít, sẽ không ăn nữa.”
Bình An và Trường An đồng thời nói.
Lão phu nhân ngược lại cũng không miễn cưỡng, nàng cắn một miếng dưa hấu, Phỉ Thúy quả nhiên không hề khoa trương, ngọt ngào nhiều nước, rất ngon miệng.
"Để lại hai đĩa, Tần ma ma, ngươi và mấy nha đầu cũng nếm thử đi, Phỉ Thúy trong thư ân cần hỏi thăm từng người một." Lão phu nhân nói lời này, vốn rất cao hứng, chẳng biết tại sao, trong lòng sinh ra một cỗ phiền muộn cùng chua xót, “Thời gian trôi qua thật nhanh, mới nháy mắt Phỉ Thúy đã rời đi một năm, ngẫm lại vào năm ngoái, sau khi nàng rời đi, ta đã không thể thích ứng được trong một đoạn thời gian dài, rất nhớ nha đầu kia.”
Tần ma ma cũng đỏ hốc mắt, so với lão phu nhân, nàng còn nghiêm trọng hơn một chút.
“Nàng mới đi được mấy ngày, ta cứ luôn nghĩ, nàng đi đường có thuận lợi hay không, còn tính toán thời gian nàng nên về tới nhà. Lại nghĩ, nha đầu kia rời nhà lâu như vậy, người trong nhà có còn nhớ nàng hay không, có làm cho nàng tức giận hay không. Lão phu nhân, người cũng biết, nha đầu Phỉ Thúy sống rất thực lòng, khi đó ta đã nghĩ, nàng tâm tâm niệm niệm về đến nhà như vậy, nếu không được thân nhân chào đón thì nàng sẽ đau lòng biết mấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play