"Không cần suy nghĩ, ta đi.’
Tần Hữu Thủy nói thẳng.
Hắn không ngốc, làm sao không biết đây là một cơ hội.
"Tứ thúc." Phỉ Thúy cười “Sở dĩ ta muốn để người đi kinh thành, thứ nhất là để người có thể mở mang kiến thức, mở mang tầm mắt; thứ hai là sau khi cùng Huyện lệnh đại nhân kết giao, trở lại đây, ta nghĩ bất kể người muốn làm trưởng thôn chúng ta, hay muốn tìm một chức vụ trong huyện nha, đều là chuyện dễ dàng.”
Mặc dù nói, nàng trực tiếp cầm mộc bài đi tìm huyện lệnh đại nhân, đối phương cũng sẽ an bài. Nhưng mà nhờ người tóm lại vẫn là nợ ân tình, hơn nữa còn thấp hơn người khác một bậc, không được thoả đáng như an bài này. Phải biết, bất cứ chuyện gì đều phải có qua có lại.
Nghe Phỉ Thúy nói vậy, đám người Tần Lai Phúc nhìn hắn.
Ve mặt Tần Hữu Thủy đầy cảm động: “Phỉ Thúy, ngươi có tâm rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT