“Ta biết.”
Sau đó, trên cơ bản đều là Phỉ Thúy truyền thụ cho đối phương những cách bảo mệnh, nàng nghĩ đến cái gì liền nói cái đó, Lâm Nguyên Hạo chăm chú nghe, thẳng đến khuya, hắn mới rời đi.
Bảo Ngọc và Minh Châu nhìn Lâm Nguyên Hạo không nói gì, thở phào nhẹ nhõm.
“Nguyên Tử thật đáng thương.”
Nghe được lời cảm thán như vậy, Minh Châu cười lạnh.
Chỉ là, rất nhanh nàng liền biết, tính cách Bảo Ngọc như vậy là giống với ai.
Trở lại gian phòng của mình, Minh Châu đang chuẩn bị ngủ, nghe thấy tiếng gõ cửa, sau đó là âm thanh như trộm của tam muội nhà mình: “Nhị tỷ, ngươi ngủ chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT