Mọi chuyện lại càng phức tạp hơn.
“Nhị di, không có việc gì chứ?”
Minh Châu lắc đầu, “Không có việc gì.”
Kế tiếp, Phỉ Thúy liền toàn tâm toàn ý vùi đầu vào núi Sư Tử của nàng, đất bằng, nuôi heo, chạy vào trong huyện thành, ngàn vạn lần đừng xem thường trí tuệ của nhân dân cổ đại, cho dù không có loại đồ đó, nhưng chỉ cần giá cả thích hợp thì dù vắt hết óc người ta cũng sẽ làm ra được thứ mình muốn.
Trong vài đêm đầu, Minh Châu đều lẻn vào phòng của Phỉ Thúy, cho đến ngày thứ năm, khi biết rằng nàng không còn gặp ác mộng nữa thì Minh Châu mới ngừng hành động này.
Mà Minh Châu, dường như còn bận rộn hơn nàng, nhiều lúc không nhìn thấy bóng người, nếu không phải mỗi tối nàng đều sẽ trở về ăn cơm tối, Phỉ Thúy còn phải lo lắng liệu rằng nàng có gặp phải nguy hiểm gì hay không.
Khi người Tần gia biết Phỉ Thúy tốn rất nhiều tiền sửa sang lại đỉnh núi, lại dùng để trồng trái cây thì có chút kinh ngạc, càng làm bọn họ kinh ngạc chính là, hiện giờ đã là tháng bảy, bây giờ mới bắt đầu trồng có phải quá muộn hay không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT