Đừng xem thường sức ăn của cả nhà này, họ đều mở rộng bụng ăn, đồ Phỉ Thúy mua đều hết sạch, thậm chí lúc sau, rau dưa còn phải trực tiếp đi đến vườn rau hái.
Minh Châu nhìn một đám người Tần gia vuốt bụng, thỏa mãn nấc cục, có mấy hài tử còn đang cảm thán, nếu mỗi ngày đều ăn như vậy, vậy thì tốt rồi, suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn không nói cho bọn họ biết bữa ăn này rốt cuộc tốn bao nhiêu bạc, miễn cho bọn họ đau lòng đến mức đem đồ đã ăn nhổ ra.
Buổi chiều lúc Phỉ Thúy đi đến núi Sư Tử của nàng, thì còn có cả Minh Châu, Bảo Ngọc và Lâm Nguyên Hạo đi theo, lúc trở về thì lại gặp gỡ Phương Thanh Nghiêm.
“Phương đại ca.”
Phỉ Thúy mở miệng kêu lên.
Phương Thanh Nghiêm nhìn Lâm Nguyên Hạo và Phỉ Thúy ở cùng nhau, ngây người một chút, lộ ra nụ cười thuần khiết, “Phỉ Thúy cô nương, ngươi thật cao hứng?”
“Không có, không có.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT