Mà Phỉ Thúy cô cô lại phải chịu nhiều tra tấn như vậy.
Hoàng đế cúi người xuống, vốn tưởng rằng muốn bẻ tay của nàng ra lại không làm nàng bị thương sẽ rất khó khăn, lại không nghĩ tới sẽ nhẹ nhàng như vậy, sau đó, hắn liền nhìn thấy cả người đối phương đều nằm tê liệt trên mặt đất, hoàn toàn không có bất kỳ cảm giác nào.
Vừa rồi làm ra nhiều động tác như vậy, chính Phỉ Thúy cũng không phát hiện ra, trên thực tế xúc giác của nàng cũng đã biến mất, một lòng thầm nghĩ không thể bỏ lỡ cơ hội trăm cay ngàn đắng mới có được như vậy, nàng tiếp tục nói.
“Ta không còn bao nhiêu ngày để sống, cho tới nay, hai mẫu tử chúng ta sống nương tựa lẫn nhau, nếu ta đột nhiên rời đi, hắn nhất định sẽ rất thương tâm khổ sở, có người bên cạnh, ta tin tưởng hắn rất nhanh có thể khôi phục lại.”
Gạt người, nếu hắn đã có mẫu phi tốt như vậy, khẳng định cả đời cũng sẽ không quên, Thượng Quan Nguyệt nghĩ, không sao, cho dù tam hoàng huynh quên Phỉ Thúy cô cô, hắn cũng sẽ vẫn nhớ kỹ nàng.
“Phỉ Thúy, Phỉ Thúy.”
Hoàng đế có chút hoảng, tiến lên, lôi kéo tay của nàng, đối phương tựa như không có chút cảm giác nào, vẫn đang nhắc mãi Bảo Ngọc của nàng, nói hắn ngoan ngoãn, hiếu thuận, thấy hắn nhất định sẽ thích hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT