Hôm nay tâm trạng Thượng Quan Nguyệt vô cùng không tốt.
Bởi vì bài tập kém hai vị hoàng huynh, tuy phụ hoàng không nói gì, chỉ vuốt đầu của hắn để cho hắn tiếp tục cố gắng.
Nhưng hai vị hoàng huynh đều được phụ hoàng ban thưởng, còn hắn lại không có, trong lòng dù sao cũng có chút khó chịu, sau khi trở về lại bị mẫu phi gọi đến trước mặt, giáo huấn một canh giờ.
Nhưng lại không dám khóc trước mặt mẫu phi, chịu đựng khó chịu, đợi sau khi kết thúc liền lại thấy càng thêm ủy khuất.
Hắn thật sự không có lười biếng, rõ ràng cũng đã rất cố gắng, vì cái gì mẫu phi còn muốn nói như vậy? Vì sao lúc hắn giải thích, mẫu phi lại không tin.
Càng nghĩ lại càng khó chịu, càng nghĩ lại càng thương tâm, cũng đừng thấy hắn chỉ có sáu tuổi nhưng thân là hoàng tử đã phải bày ra tư thế chủ tử,cũng không thể rơi nước mắt ở trước mặt, bởi vậy liền mượn lý do xuất cung, một mình chạy ra ngoài.
Hơn nữa con đường hắn lựa chọn đều là con đường nhỏ vô cùng yên tĩnh, vừa đi, vừa lau nước mắt, trong miệng còn phát ra tiếng khóc ô ô giống như tiểu thú bị thương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT