Chu thị vẫn luôn nghe theo lời của Tần Hữu Thủy, trong trường hợp này, tướng công bảo nngf đi theo nhị tẩu và tam tẩu, cho nên cũng gật đầu theo, hai người cùng tiến lên.
Tôn thị vẻ mặt âm trầm nói: "Đứng vững cho ta, Tần gia chúng ta cho tới bây giờ cũng không có cô nương nào giống như ngươi, ánh mắt thiển cận, mới sau ngày cưới đã cướp trang sức của cô em chồng. Hôm nay nếu ngươi làm hỏng một món đồ, ta lập tức phái người đưa ngươi về nhà mẹ đẻ, ta ngược lại muốn hỏi thử, cô nương ở Lý gia thôn các ngươi, có phải đều giống như ngươi, tay chân không sạch sẽ hay không.
Mặt Lý thị lập tức trắng bệch, nếu nàng ta thật sự bị đưa về vì lý do như vậy, người dân của thôn Lý gia nhất định sẽ hận chết nàng ta.
Cho dù vẫn còn luyến tiếc những thứ này, cũng không dám lộn xộn nữa, để ba người tháo từng món trang sức ra.
Lúc ba người Hoàng thị đang chuẩn bị bỏ chúng vào trong hộp trang sức, thì Minh Châu mở miệng, “Nãi nãi, nhị thẩm, những trang sức này mọi người làm chủ đi, Tam muội cũng không thích có người chạm vào đồ của nàng, đặc biệt là những người không quá thân thiết.”
Cái người không quá thân thiết này, tất nhiên là chỉ Lý thị, ngày hôm qua vừa mới gả tới, hôm nay đã nháo ra việc này, có thể thân thiết mới là lạ.
Kỳ thực Minh Châu biết tam muội chưa từng đeo những món trang sức này, thứ mà hiện tại nàng ấy luôn đeo chính là chiếc vòng tay đã mua trước đây và một cây trâm gỗ được chế tác tinh xảo nhưng không mấy giá trị do nàng tặng cho.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play