Bảo Ngọc lắc đầu.
“Nhị di, có nhiều chuyện ta vẫn chưa hiểu rõ, ta chỉ biết nương chỉ là một cung nữ tam đẳng trong cung, sau một đêm với cha ta, nương đã mang thai ta, sau này sinh hạ ta, mẫu tử chúng ta vẫn luôn ở đó, sống trong tiểu viện tồi tàn phía sau hoàng thành rách nát kia.”
Minh Châu trầm mặc lắng nghe.
“Nương nói cho ta biết nương tên là Phỉ Thúy, nhưng sau khi ta lớn lên, lại phát hiện ra tên của nương không phải như vậy.”
Tá thi hoàn hồn? Trong đầu Minh Châu hiện lên bốn chữ như vậy.
“Khi chúng ta còn nhỏ đã sống rất vất vả. Nương luôn nghĩ ra nhiều thứ kỳ quặc, bọn ta từ trong lỗ chó bò ra ngoài, đến tiệm cầm đồ bên trong đổi tiền, mua thức ăn cùng y phục.”
Nói đến chuyện khi còn bé, trên mặt Bảo Ngọc mang theo nụ cười hạnh phúc, đó là những ngày hắn vui vẻ nhất, hai mẹ con vô ưu vô lự cầm kẹo hồ lô chạy loạn trên phố lớn ngõ nhỏ trong kinh thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play