"Khương ma ma... Khương ma ma..." Lạc thị gào thét, kéo Khương Di Lâm đang khóc đi ra ngoài, “Lâm Lâm, chúng ta đi, không ở đây chướng mắt tổ mẫu!”
"Chậm đã!" Lão phu nhân giọng lạnh lùng, ra lệnh đóng cửa lớn lại.
Lạc thị kinh ngạc quay đầu lại, ánh mắt như mũi tên bắn vào mặt lão phu nhân, “Ý người là gì? Không dạy dỗ hạ nhân cho tốt để bọn họ dùng cốc vỡ làm Lâm tỷ nhi bị thương không nói, còn làm như vậy, là muốn giam lỏng hai mẫu tử ta sao? Xin hỏi lão phu nhân, hai mẫu tử ta làm gì khiến người không vui?”
Lạc thị gọi Khương ma ma nhiều tiếng như vậy, kết quả không thấy bóng dáng bà ta đâu, không biết tại sao, trong lòng bà ta hơi bất an.
Nhưng bà ta tuyệt đối sẽ không lộ ra vẻ yếu thế trước mặt lão thái bà, cho nên tiếp tục cứng đầu đứng ở cửa, hai tay ôm lấy nữ nhi đáng thương yếu đuối, uất ức và tức giận.
“Ta gả cho quốc công gia hai mươi hai năm, người ghét bỏ ta hai mươi hai năm, có câu nói rất hay, nuôi một con chó cũng có tình cảm rồi, lão phu nhân, người rốt cuộc có trái tim không?”
Liên thị bị mắng là "không có trái tim" thản nhiên nhìn Đường ma ma, “Đi đi, đưa Khương ma ma lên đây, lão bà tử ta hôm nay sẽ cho bà ta biết, rốt cuộc là ai bị mỡ heo che mờ mắt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT