Nhưng nàng không giống như Ngôn Chước bóc lột, lặng lẽ đưa một lượng bạc vụn cho Tự Ngọc, “Giặt đi, cô nương ta bây giờ kiếm được tiền rồi, tăng lương cho em. Đợi đứa trẻ lớn hơn một chút, chúng ta lại tìm thêm một người nữa cùng chăm sóc.”
Bà vú họ Đoạn mà Ngôn Chước gọi đến lần trước cũng không tệ, ít nói thành thật.
Tự Ngọc vui vẻ nhận lấy tiền thưởng, “Không cần đâu, em và nương đã đủ để chăm sóc tiểu công tử rồi.”
Vừa nói, vừa lấy ra một phong thư từ trong lòng, “Cô nương, đây là thư vương gia đưa cho người.”
Cái gì? Khương Doanh theo bản năng cảm thấy là ngân phiếu!
Dù sao tên vương gia chó chết kia trước sau nợ nàng sáu nghìn lượng bạc.
Lúc mới đến nàng chỉ có hơn hai trăm lượng, sau đó nhận được một nghìn lượng bạc, năm mươi lượng vàng của Khương lão phu nhân, năm mươi lượng bạc của Tề Nhận, cộng thêm sáu nghìn lượng này của Ngôn Chước, trời ạ, tiểu kim khố của nàng gần mười nghìn lượng rồi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT