Ngôn Chước, “Hoàng huynh là thiên tử, tận trung vì thiên tử, là phúc phận của bọn họ.”
Hoàng đế gật đầu, cảm khái vài câu, còn nói muốn truy phong cho Kiều phi, cũng muốn trọng thưởng người nhà của Ngụy công công.
Khương Doanh im lặng không nói, kỳ thực trong lòng rất khó chịu.
Truy phong, trọng thưởng gì chứ, người ta đã chết rồi, còn có tác dụng gì nữa?
Chủ yếu là Hoàng đế căn bản không thật sự quan tâm đến Kiều phi và Ngụy công công!
Nguyện vọng của Kiều phi, chẳng qua là Đại công chúa bình an vô sự, còn Ngụy công công cô độc một mình, căn bản không có người thân!
Hoàng đế, chính là một kẻ vong ân bội nghĩa!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT