Lên thuyền, liền đổi thành Khương Doanh ôm con, Ngôn Chước chèo thuyền.
Là Vương gia, hắn tự nhiên không giỏi việc này, cho nên chèo nửa ngày, chiếc thuyền nhỏ cũng không đi được bao xa, gần như chỉ xoay vòng tại chỗ.
May mà xung quanh hồ đều thắp nến, phản chiếu bóng cây liễu ven sông, nhìn cũng rất thú vị.
Không bao lâu sau, đồng hồ sinh học của tiểu Ngôn Chí đã đến, tuy rằng ban ngày đã ngủ không ít, nhưng thói quen đã hình thành từ lâu không phải một hai ngày là có thể thay đổi.
Lúc được bế xuống thuyền, thằng nhóc đã ngủ gà ngủ gật.
Vì vậy, Ngôn Chước đương nhiên ném đứa trẻ cho Tự Ngọc, Ngân Nhụy, dặn dò hai người: “Bản vương và Vương phi chưa vội ngủ, hai người trước tiên đưa tiểu Thế tử về ngủ đi.”
Hai người không nghi ngờ gì, cẩn thận mang theo đứa trẻ rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play