Không ai biết, ngoài Chúc đại phu, kỳ thực Ngôn Chước cũng cảm nhận được sự thần kỳ của nước linh tuyền một cách tinh tế.
Từ khi ăn trái cây dại Khương Doanh ăn thừa, và uống thứ nước kỳ quặc của Tề Nhận kia.
Hắn cầm bút viết liền một mạch ba canh giờ, không hề cảm thấy mệt mỏi.
Phải biết rằng nếu như trước đây, hai canh giờ đã là miễn cưỡng, nửa canh giờ sau sẽ tê cứng đau nhức, cả người không còn sức lực, mồ hôi đầm đìa.
Nhưng Ngôn Chước đã quen rồi.
Thậm chí còn cố ý thử thách giới hạn của mình, bởi vì chỉ như vậy mới cảm thấy mình thật sự đang sống.
Lúc tay mới bị phế, hắn căn bản ngay cả giơ cánh tay cũng là điều xa xỉ.
Chính là bởi vì luyện tập hết lần này đến lần khác, không bỏ cuộc, bây giờ dần dần có được sự hồi phục không nhỏ, tay trái cũng có thể cầm bút và viết chữ.
Mặc dù tay phải vẫn còn rất nghiêm trọng, nhưng Ngôn Chước vẫn kiên trì tin rằng, chỉ cần hắn tiếp tục kiên trì, nhất định sẽ có thu hoạch.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT