Đại hoàng tử vẫn còn kiên trì, nhưng cũng vừa buồn ngủ vừa mệt mỏi, mí mắt như đeo chì, thỉnh thoảng lại cụp xuống.
Hoàng đế nhìn mà mí mắt giật giật, nhìn về phía thân mẫu của hai vị hoàng tử, nghĩ thầm nếu hai người này bây giờ cầu xin, hắn liền có thể dừng lại.
Kết quả người ta căn bản không cầu xin, Nguyễn phi lặng lẽ lau nước mắt mấy lần thì thôi, Hoàng hậu ngồi rất ngay ngắn, thỉnh thoảng còn dịu dàng hỏi thăm tình hình bên trong phòng sinh…
Hoàng đế vô cùng chán nản, vị Hoàng hậu này của hắn, thật sự, tâm trí kiên định, ngay cả hắn cũng phải giơ ngón tay cái lên.
Đúng lúc này, trong phòng sinh cuối cùng cũng truyền đến tiếng khóc của trẻ sơ sinh mà mọi người có thể gọi là “tiếng trời”, oa oa oa oa oa oa, tất cả mọi người lần đầu tiên cảm thấy, tiếng khóc của trẻ con, lại vui tai đến vậy.
Hài tử cuối cùng cũng được sinh ra, Hoàng đế vui mừng đến mức suýt chút nữa nhảy dựng lên.
Lập tức mặc kệ tất cả mọi người, chạy đến cửa phòng “bùm bùm” gõ cửa, chỉ tiếc là bị Khương Doanh quát lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play