Ngôn Chước vốn dĩ không phải là người dễ tính, nghe vậy sắc mặt lập tức tối sầm lại: “Tuyên Ninh, cảnh cáo muội, tùy hứng cũng phải có chừng mực.”
“Vương huynh tức giận rồi sao?” Tuyên Ninh công chúa tự nhiên không sợ, ngược lại đắc ý nhìn Tiêu Cảnh Ngọc, đương nhiên hắn có thật sự nhìn nàng ta hay không, thì không biết được: “Vương huynh, tính tình của huynh vẫn không tốt như vậy, lúc này, không phải nên cầu xin ta mới có thể đạt được mục đích sao?”
Ngôn Chước cười lạnh: “Cầu xin muội? Chuyện tốt như vậy, muội vẫn nên giữ lại cho Phò mã của muội đi!”
Nói xong, xoay người xuống lầu, không chút lưu luyến.
Hắn không nên lên đây, còn tưởng rằng sau khi Tuyên Ninh thành thân tính tình ít nhiều cũng sẽ kiềm chế lại một chút, xem ra cũng không có tác dụng gì.
Uổng công Tiêu Cảnh Ngọc đường đường là Trạng nguyên, bây giờ chỉ xứng làm lá xanh phụ trợ cho bông hoa đỏ bên cạnh nàng ta!
Cứ tiếp tục như vậy, thời gian dài, nhất định sẽ xảy ra vấn đề.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play