Ngôn Chước nhíu mày, lời nói lạnh lùng, “Các ngươi, có phải nên dành nhiều thời gian hơn cho y thuật không? Đừng suốt ngày chỉ biết về nhà vui vầy cùng con cháu! Nhi tử, tôn tử nhà các ngươi, đã học hết gia truyền chưa, có thể kế thừa y bát của các ngươi không?”
Vài câu nói, đã khiến ba thái y toát mồ hôi lạnh.
Cuối cùng vẫn là Hoàng đế lên tiếng, mới tha cho bọn họ tiếp tục chịu tội, “Được rồi, mau đến bên cạnh thương lượng, lát nữa không chỉ phải nói rõ bệnh tình, mức độ nguy hiểm, còn phải quyết định nên uống thuốc gì, nếu không nói mơ hồ trẫm cũng không giúp được các ngươi!”
Không thấy sao, người đường đệ này của Hoàng đế bây giờ như pháo hoa đang cháy, không biết lúc nào sẽ nổ.
Ba thái y họ Tiêu, Trương và Mục mặt mày ủ rũ đi đến bên cạnh, cũng không dám thương lượng quá lâu, cuối cùng run rẩy đưa ra cho Ngôn Chước một kết quả "làm việc quá sức, thiếu nghỉ ngơi", kê đơn thuốc an thần bổ tỳ.
Ngôn Chước trong lòng hiểu rõ, nhưng chính là nhìn đám thái y này không vừa mắt, vừa định gây sự, Mục thái y đột nhiên chắp tay tiến lên, “Điện hạ, xin hỏi tối qua Khương cô nương có phải ngủ rất muộn không? Chúng ta thấy quầng thâm mắt của Khương cô nương, nhất định là thức khuya rồi, cộng thêm việc vất vả chữa bệnh cho Quý phi cả nửa ngày, xuất hiện tình trạng kiệt sức như vậy, cũng là chuyện bình thường.”
Tối qua? Ngôn Chước hơi nhớ lại, tối qua hắn không phải cùng Doanh Nhi…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play