Lão phu nhân thấy vậy liền nhanh chóng đi về phía ba người tôn tử, người này nhìn một chút, người kia sờ một chút, cuối cùng hai mắt đỏ hoe nắm lấy tay Khương Doanh: “Doanh Doanh, bệnh của các ca ca không gấp, từ từ chữa, ngàn vạn lần đừng để bản thân mệt mỏi, sao lại còn thức đêm làm thuốc cho bọn nó nữa?”
Người khác không biết, nhưng lão phu nhân lại là người hiểu rõ nhất thực lực của Khương Doanh.
Căn bệnh ho dai dẳng hành hạ bà nhiều năm, uống thuốc của tên Hồ Hạnh Lâm vong ân bội nghĩa kia nhiều năm như vậy, còn không bằng tôn nữ bà nửa tháng, bây giờ gần như đã khỏi hẳn rồi.
Cho nên, bà hoàn toàn không nghi ngờ Khương Doanh có thể chữa khỏi cho hai người tôn tử, chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Lão phu nhân không biết chuyện bệnh tim của Khương Nguyên Lãng, nếu không chắc chắn sẽ càng lo lắng hơn.
Khương Doanh mỉm cười: “Không sao đâu tổ mẫu, con không mệt, chữa trị sớm một ngày, các ca ca có thể khỏe lại sớm một ngày, không phải người nói phụ thân sắp về rồi sao? Đợi người về nhìn thấy bệnh tình của các ca ca có chuyển biến, nhất định sẽ rất vui.”
Chủ yếu là, Liên thị và ba người Nguyên bỏ đi như vậy, mặc kệ Lạc thị và Khương Di Lâm ở nhà, Khương Thượng trở về cho dù không dám oán trách, cũng sẽ cảm thấy khó chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play