“Được rồi, lấy cây trâm cài đầu phượng bằng vàng khảm ngọc trai Nam Hải này đi! Rất sang trọng. Ngày mai Lâm tỷ nhi nhà chúng ta sẽ cài cây trâm này, để Tần vương, Tần vương phi xem thử khí chất đoan trang hiền thục là gì, làm sao có thể so sánh với con nha đầu nhà quê kia?”
Lạc thị quyết định ngày mai sẽ dẫn Khương Di Lâm ra ngoài đi dạo.
Cho dù lão phu nhân nói thế nào, bà ta vẫn coi Lâm tỷ nhi là nữ nhi thân sinh, cái gì mà "ba ngày", bà ta cũng không để trong lòng.
Bây giờ điều quan trọng nhất chính là thúc đẩy hôn sự của Lâm tỷ nhi và Ngôn Chước!
Mà ngày mai bọn họ sẽ đến, chính là Tần vương phủ.
Chỉ cần lão Tần vương và Tần vương phi đều hài lòng với Lâm tỷ nhi, xem lão thái bà còn gì để nói!
Lạc thị vừa cài trâm cho Khương Di Lâm, vừa hài lòng nhìn vào gương nói: “Đừng sợ nó, nó ấy à, trước đây là thiếp, bây giờ nhiều nhất cũng chỉ là thiếp. Nếu không cưới một nha đầu nhà quê làm vương phi, Ngôn Quận vương không sợ bị người ta cười nhạo, Tần vương phi chẳng lẽ không tức giận sao? Con không biết đâu, Tần vương phi xuất thân thấp kém, điều bà ấy quan tâm nhất chính là việc người ta nói về xuất thân của bà ấy, cho nên khi bà ấy chọn vợ cho nhi tử ruột của mình, đều tập trung vào những tiểu thư khuê các nhà cao cửa rộng. Đáng tiếc, người bà ấy vừa ý, người ta lại không vừa ý bà ấy, người hài lòng, bà ấy lại chê bai, khiến Ngôn Thiện đã hai mươi tuổi rồi, trong phòng có mấy nha hoàn thông phòng, vẫn chưa chọn được người thích hợp. Trước năm mới lão Tần vương đã nói, trưởng tử thành thân trước, thứ tử thành thân sau, cho nên Tần vương phi rất sốt ruột, nào có thời gian để chọn lại? Hơn nữa lại còn là do hoàng thượng ban hôn, chỉ cần không có biến cố lớn, không phải nói đổi là có thể đổi được!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT