Con mắt bị thương nhìn không rõ, Lưu Khuê ném hắn ra phía trước, sau khi đứng vững, Khương Nguyên Lãng mới nhìn rõ bóng người cao lớn đứng dưới chân tường, hai tay tự nhiên đưa về phía trước chống một thanh đao oai phong.
"Đại, đại, đại hiệp!" Nhận ra mình không chỉ bị đánh, mà còn có thể bị giết, chân Khương Nguyên Lãng mềm nhũn, hai chân run rẩy như sợi mì: “Ta không biết đã đắc tội đại hiệp ở đâu, nhưng có gì thì từ từ nói, đây là Phủ Quốc Công, nếu ngươi thật sự giết ta, bản thân ngươi cũng phải chôn cùng, hà tất phải như vậy!”
Không trách Khương Nguyên Lãng nhận nhầm người, thật sự là Khương Nguyên Nghị đã hơn một năm không ra khỏi viện của mình rồi!
Thêm vào đó tối qua hắn không hiểu sao lại bị người ta đánh một trận, sáng nay lại tiếp tục xui xẻo bị người ta đánh, liền có cảm giác như trên đầu có mây đen, xui xẻo tột cùng.
Chẳng lẽ ngày thường đắc tội người ta quá nhiều, cuối cùng cũng có người không nhịn được nữa đến lấy mạng chó của hắn?
Khương Nguyên Lãng muốn khóc mà không có nước mắt, nếu không phải còn chút cốt khí của công tử Phủ Quốc Công, e là đã quỳ xuống rồi!
Ai bảo những năm này hắn ăn chơi sa đọa, trừ ăn chơi hưởng lạc ra, đọc sách cũng không xong, võ nghệ cũng kém cỏi, lại còn vô cùng sợ chết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play