Hèn gì một bàn đồ ăn đã hơn năm mươi lượng bạc.
Đây còn chưa gọi rượu.
Phải biết rằng cho dù là món ăn ngon nhất, cũng có giá, nhưng có vài loại rượu ngon được cất giữ, gần như là vô giá.
Khương Doanh càng xem càng mong chờ món ngon đợi lát nữa.
Nhưng lão phu nhân lại không hề tập trung vào việc ăn uống, dịch ghế ngồi gần Khương Doanh hơn, nắm lấy tay nàng một cách vội vàng và run rẩy, hốc mắt đỏ hoe, “Khương nha đầu, ta... ta...”
Hạ nhân trong phòng đã bị đuổi ra ngoài, chỉ còn lại Khương Doanh và lão phu nhân.
Ngay cả Tiểu Ngôn Chí cũng được Tự Ngọc bế sang gian phòng bên cạnh dỗ dành chơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play