Chương 4: Boss Âm Hiểm Biến Thái

Tác giả: Châu Chu

Sắc mặt An Tình bắt đầu đỏ bừng: "Này... đây là hắn say rượu đem cô thành nữ chính?" Nhưng rất nhanh, cô liền nhận ra mình đã nghĩ sai rồi.

Bởi vì bàn tay Tô Minh đang vuốt ve cổ cô bỗng nhiên siết chặt lại, "Các người đều muốn hại chết tôi, đều muốn tôi đi chết, có phải không!"

Vừa ngẩng đầu, An Tình đón lấy mùi rượu nồng nặc sộc thẳng vào mặt, chợt đối diện với đôi mắt Tô Minh vằn vện tơ máu. Hắn gắt gao nhìn chằm chằm cô, hận không thể nuốt chửng cô vào bụng! Hắn say quá rồi!

"Mau buông tay!" Ngón tay hắn càng siết càng chặt, cô không thể không dùng sức gỡ bàn tay Tô Minh. Cùng lúc đó, tên BOSS Tô Minh vẫn không quên cắn gặm vành tai cô. An Tình quả thực muốn phát điên rồi, người này rốt cuộc có sở thích gì, vừa bóp vừa cắn?

"Bối Bối..."

"Tôi không phải Bối Bối, Tô biến... tiên sinh, anh... mau tỉnh lại!"

Sức lực của đàn ông và phụ nữ trong những lúc như thế này thường có sự đối lập rõ rệt. An Tình dù có dùng sức giãy giụa thế nào, cũng chỉ khiến mình càng thêm khó thở.

Mãi sau, An Tình không thể không ra tay—

"Quang." Một tiếng thật mạnh.

Một lần nữa giành được sự sống, lượng lớn không khí trong lành ùa vào cổ họng, An Tình tựa lưng vào bức tường lạnh lẽo, từ từ trượt xuống đất. Một tay cô xoa xoa cổ, tay còn lại cầm cái đĩa đựng bánh kem còn sót lại. Nhìn lại đối phương, cả người hắn đã méo mó nằm ngã trên mặt đất.

Khẽ mắng một tiếng, An Tình lại không dám bộc lộ ra ngoài. Tốn chín trâu hai hổ sức lực, rốt cuộc cũng kéo được một người đàn ông trưởng thành lên giường. Trán Tô Minh bị An Tình dùng cái đĩa đập mạnh một cái, giờ phút này đã sưng lên một cục. An Tình trong lòng tuy bực bội, nhưng vẫn phải tìm thuốc rượu để xử lý một chút. Nhìn gương mặt tuấn mỹ của đối phương dù đang ngủ say, nghĩ đến hành vi biến thái của hắn, An Tình không khỏi cắn cắn môi dưới.


Tô Minh ngủ giấc này không hề thoải mái chút nào. Sáng sớm, tia nắng mặt trời chiếu vào mặt, khiến hắn khó chịu nhíu mày. Khoảnh khắc mở mắt ra, hắn liền cảm thấy đầu một trận đau nhức kịch liệt. Say rượu đôi khi thật muốn chết, Tô Minh hít hà một hơi, vừa mới trở mình, lại ngây người ra.

Bức màn nửa mở, vài tia sáng chiếu vào gương mặt bóng loáng của người phụ nữ. Mái tóc dài màu hạt dẻ phủ trên gối, đôi mắt nhắm nghiền với hàng mi cong dài, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào, đôi môi nhỏ chúm chím thở đều. Cô mặc chiếc váy ngủ hai dây mỏng manh, dây áo vì tư thế ngủ mà tuột xuống cánh tay, lộ ra mảng lớn da thịt trắng tuyết ở ngực.

Bỗng nhiên, người phụ nữ bên cạnh động đậy, trong miệng lẩm bẩm gì đó. Tô Minh chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên, chợt một tiếng kêu rên, có thứ gì đó đè lên hông hắn. Hắn toàn thân cứng đờ, sắc mặt cực kỳ khó coi nhìn xuống cái đùi thon dài trắng nõn đang gác ở hông mình. Dừng lại một lúc, yết hầu hắn khẽ động, ánh mắt lại theo đó mà nhìn lên...

[Chúc mừng người chơi, độ hảo cảm của mục tiêu +10]

An Tình mơ màng trong giấc ngủ liền nghe thấy giọng nói lạnh lùng của hệ thống. Nhất thời cảm thấy quanh thân có chút lạnh lẽo, cô cọ xát về phía nguồn nhiệt.

Tô Minh sắc mặt tái nhợt, cúi đầu nhìn người phụ nữ đang ngủ say trong lòng mình, trán lấm tấm mồ hôi. Cái cổ bóng loáng có vết tím nhạt, xuống dưới là mảng lớn da thịt trắng tuyết, tiếp đến là xương quai xanh... Bởi vì bị đè ép, giữa hai bầu ngực mềm mại lại xuất hiện một khe rãnh sâu hoắm...

[Chúc mừng người chơi, độ hảo cảm của mục tiêu +10]

Cùng với giọng nói lạnh lùng của hệ thống, An Tình cảm thấy thân mình bị người dùng sức đẩy ra, ngay lập tức tỉnh táo. Vừa mở mắt liền nhìn thấy người đàn ông đứng ở mép giường, quay lưng về phía cô đang chỉnh trang quần áo, khuôn mặt nghiêng còn liếc nhìn cô một ánh mắt lạnh lẽo.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play