Chương 2: BOSS Âm Hiểm Biến Thái
Tác giả: Châu Chu
An Tình không kịp thưởng thức gương mặt mỹ nam.
Bởi vì người đàn ông đang dùng một tư thế kỳ quái đè lên người cô, ngón tay gắt gao kẹp lấy cổ cô.
“Buông… tay…”
An Tình sợ đến ngây người, dùng sức muốn gỡ tay người đàn ông này ra.
“Người chơi chú ý, độ hảo cảm của mục tiêu -5.”
Tô Minh siết chặt bàn tay, lạnh lùng nhìn chằm chằm người phụ nữ đang giãy giụa. Mặt cô ta vì đau đớn mà đỏ bừng, môi đỏ run rẩy không ngừng. Cô ta mảnh mai hệt như một đóa hồng, chỉ cần bóp nhẹ, liền dễ dàng gãy vụn.
“Người chơi chú ý, độ hảo cảm của mục tiêu -5.”
“Đi chết đi.” Ghé sát vào tai cô, Tô Minh chậm rãi thốt ra hai chữ, còn mang theo hơi ấm, nhưng lại khiến người ta như rơi vào hầm băng.
“Người chơi chú ý! Người chơi chú ý! Nếu như ngoài ý muốn tử vong, thanh máu quét sạch, ngài sẽ bị hệ thống hủy diệt.”
Không khí càng thêm loãng, An Tình càng giãy giụa mạnh, lực đạo trên cổ liền càng lớn. Đôi mắt cô đối diện với đồng tử lạnh lẽo của Tô Minh, trong lòng run lên.
Cô cảm nhận được nỗi sợ hãi vô biên.
“Tô tiên sinh, Bành tiểu thư nói muốn gặp ngài.”
Ngay lúc An Tình cho rằng mình sắp trở thành vong hồn dưới tay vị BOSS phản diện này, ngoài phòng truyền đến một tiếng gõ cửa.
Lực đạo trên cổ nới lỏng, một lượng lớn không khí tươi mới ùa vào phổi, tức thì khiến An Tình sống lại. Cô gắng gượng ngồi dậy.
Tô Minh đã đứng dậy xuống giường chỉnh sửa quần áo, một tay kéo ống tay áo. Lúc rời đi không quên quay đầu lại dặn dò, “Gọi người trông chừng người phụ nữ này.” Hắn lạnh lùng liếc nhìn An Tình đang chật vật, rồi vội vàng rời đi.
An Tình phải mất một lúc lâu mới từ nỗi đau nghẹt thở mà hoàn hồn.
Đồ biến thái, tên này đúng là một tên biến thái!
Xuống giường, tìm được gương, An Tình liền thấy trong gương là một người phụ nữ với khuôn mặt khả ái, mái tóc dài xoăn nhẹ màu hạt dẻ, sống mũi cao thẳng, đôi mắt hạnh ngập nước ánh lên gợn sóng long lanh, cái miệng nhỏ hồng nhuận, khiến người ta cảm thấy vô cùng đáng yêu.
Duỗi tay xoa xoa vết hằn đỏ ửng bị bóp trên cổ, vết tím bầm trên làn da trắng nõn, trong lòng nhịn không được mắng chửi.
Đúng lúc này, cửa phòng bỗng nhiên bị đẩy ra, An Tình sợ hãi đến mức bật dậy ngồi xổm trên mặt đất. Nào ngờ trong phòng bỗng nhiên có mấy người đàn ông vạm vỡ bước vào, mặc đồ đen, hệt như vệ sĩ trong phim truyền hình.
“Tiểu thư, xin ngài đừng đi lại lung tung, Tô tiên sinh dặn dò chúng tôi phải trông chừng ngài chặt chẽ.”
Đồ tâm thần, thứ này tuyệt đối là đồ tâm thần!
Dựa theo những ký ức vừa nhận được, hình như là do nữ phụ cô này đã làm trò quyến rũ nam chính trước mặt nữ chính. Sau đó nữ chính nước mắt lưng tròng khóc một trận, phản diện liền đau lòng. Nữ phụ lập tức bị đưa đến biệt thự, vì thế cô vừa vào game, suýt chút nữa đã bị phản diện bóp chết.
An Tình liếc nhìn những người đàn ông vạm vỡ xung quanh, rồi đi đến bên cửa sổ, ánh mắt tìm kiếm nhìn ra bên ngoài.
Quả nhiên, cô chỉ thấy một người phụ nữ tóc dài mặc váy trắng bồng bềnh đang ngồi trên chiếc ghế dài trong vườn hoa hồng nở rộ, trò chuyện gì đó với BOSS Tô.
Thế nhưng, bầu không khí trò chuyện hài hòa trong mắt người ngoài, chỉ có bọn họ mới biết, gần như đã tan vỡ.
“Tôi hy vọng anh có thể thành toàn cho tôi và Phương Du, đừng gây áp lực cho công ty của Phương gia nữa.”
Tô Minh chăm chú nhìn dung nhan kiều mềm của người phụ nữ. Cô ta khóc lóc cầu xin hắn, nước mắt lưng tròng, trông thật thống khổ.
Trong lòng hắn đột nhiên quặn thắt, trái tim như bị ai đó dùng tay nắm chặt.
Nhưng biểu cảm trên mặt hắn vẫn bình tĩnh, gương mặt tuấn tú lạnh lùng, đôi môi mỏng thốt ra lời nói vô tình.
“Có lẽ cô hiểu lầm gì đó, nhưng tôi chỉ có thể nói, tôi không hề làm gì cả.”
Bành Bối Bối nước mắt giàn giụa, “Tô tiên sinh, anh có biết tôi hối hận nhất điều gì không?”