Chỉ là bảo họ ngồi đó uống trà, ăn chút gì mà thôi, nhưng Lục Sanh nhìn nhận thế nào thì nàng không rõ. Tình cảnh này giằng co không được bao lâu.
Khi Lục Sanh đến vào buổi tối, quần áo trên người y vẫn chưa chỉnh tề, trong miệng thở dốc, bước đi có chút xiêu vẹo. Màn đêm bao phủ.
Y ngơ ngác đứng trước cửa Đại điện Chiêu Dương của nàng, ngây dại nhìn nàng và “nam sủng” một hồi lâu. Thấy y đến, nàng mấp môi cười, vừa định mở lời. Chiếc đèn lồng trong tay y “cạch” một tiếng rơi xuống. Lăn vài vòng trên đất, rồi bất động.
Mặt y trắng bệch. Trước đó vì chuyện nàng trúng độc, y đã ăn uống không nổi gần một tháng, người gầy trơ xương, cũng chẳng còn vẻ đẹp đẽ như xưa. Cái gọi là “quốc sắc thiên hương”, giờ phút này dưới sự làm nổi bật của “nam sủng”, càng trở nên không đáng kể.
Đúng lúc An Tình đang suy đoán đối phương sẽ phản ứng thế nào, ai ngờ Lục Sanh đột nhiên vùi mặt vào hai bàn tay, lát sau lại ngẩng lên, trong mắt đã vằn lên hai phần đỏ tươi.
Chỉ thấy y cười lạnh một tiếng, không kịp bận tâm lễ nghi, nhanh chóng xông vào trong điện, bất ngờ nắm lấy chiếc bình hoa bên bàn rồi ném về phía “nam sủng”!
“Quang” một tiếng vang lớn. Khoảnh khắc đó, chiếc bình ngọc sứ trắng tinh xảo vỡ vụn thành từng mảnh trên đất. Nàng kinh hãi, vội vàng tiến lên ôm lấy eo y và giải thích. Rồi vẫy tay ra hiệu cho người kia, sau đó tiễn “nam sủng” đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play