Đôi tay y đã vấy máu vô số, không rõ bao nhiêu sinh mạng. Nếu những chuyện này bị điện hạ biết được…
Nghĩ đến đó, sắc mặt y trắng bệch. Chỉ cần nghĩ đến ánh mắt ghét bỏ của điện hạ dành cho mình, cả người y dường như chìm trong hồ nước băng giá. Trái tim cũng chết lặng, cả người như mất đi linh hồn. Y không muốn mất đi những gì đang có, càng không muốn điện hạ biết y là một kẻ dơ bẩn như vậy…
Nếu hợp tác với Tề vương một chút, để hắn giúp loại bỏ những vị đại thần đang tố cáo y, thì y sẽ mãi hoàn mỹ trong lòng điện hạ.
Đông cung săn bắn mỗi năm đều là lệ thường. Nhưng vì sao Tề vương lại đột nhiên nhắc đến năm nay? Y có chút muốn đồng ý với Tề vương, nhưng lại sợ hãi. Y sợ điện hạ ghét bỏ mình, nhưng lại càng sợ nếu khuyến khích điện hạ đi săn bắn theo lời Tề vương, mà nàng lại gặp phải tổn thương nào đó. Lục Sanh nắm chặt tay, sắc mặt âm trầm.
“Đông cung săn bắn?”
“Sao, ngươi cũng muốn đi theo à?” An Tình nheo mắt, nhướng mày nhìn y.
Ánh mắt ấy khiến Lục Sanh có chút đứng ngồi không yên, như thể bị nhìn thấu mọi suy nghĩ. Đông cung săn bắn đúng là lệ thường mỗi năm, nhưng vì sao Lục Sanh lại bất ngờ nhắc đến chuyện này với nàng? Trong tình huống bình thường, chuyện như vậy không đến lượt tổng quản Nội Vụ Phủ nhúng tay. Vì vậy nàng cảm thấy có chút bất ngờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT