“Đông Hoa thấy có đồ ăn ngon, không nhịn được muốn đến nhà đại cữu khoe, ai nghĩ lại ầm ĩ đến vậy?” Tôn thị giải thích với mọi người một câu, sau đó cúi đầu mắng: “Còn dám mở miệng nói hươu nói vượn khắp nơi xem, cẩn thận ta xé miệng con ra!”
Đông Hoa sợ tới mức không dám thở.
Rõ ràng là nương của nàng bảo nàng đến thôn Quế Hoa báo tin, vì sao lại mắng nàng nói hươu nói vượn?
Nhưng mà vẻ mặt nương nàng thật là đáng sợ, nàng cũng không dám khóc.
Bà nội nói lúc nàng còn trong bụng nương, nương nghĩ nàng là con trai, nhưng lúc sinh lại là con gái, nương nhìn nàng không thuận mắt.
Nàng ôm cánh tay bị véo đau, yên lặng theo sát phía sau đám người.
Người trong thôn hơi phẫn nộ, nếu nói thêm vài câu nữa, sợ là Đông Hoa sẽ bị đánh một trận.
Trình Loan Loan trong đám người lắc đầu.
Hướng về nhà mẹ đẻ có thể hiểu được, nhưng làm mọi người tức giận là điều tất yếu, đổi lại là nàng cũng không nhất định có thể xử lý thích đáng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT