Không được hôn qua khẩu trang khiến biểu cảm của Lục Mộ Phong xuống dốc rõ rệt.
Nếu anh có tai và đuôi, chắc chắn chúng đã cụp xuống rồi.
“Nếu… nếu tôi hôn em thì sao? Tôi không sợ bẩn, tôi có thể hôn bên ngoài khẩu trang…”
Lúc này, tiếng máy ép trái cây át đi giọng nói của họ.
Lại Vân Trì cúi đầu nghĩ ngợi, mỉm cười: “Hay là chúng ta chơi một trò chơi đi, tổng cộng có chín khách mời, trừ chúng ta còn bảy người, lát nữa nếu anh khiến ít nhất sáu người khen tài nấu nướng của anh, tôi sẽ tặng anh một phần thưởng mà người khác không có, được không?”
“Được được được!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT