Lý Vân tung ra "chiêu cuối". Lý Minh Hi kinh hãi, cái card màn hình kia tận mấy ngàn tệ, em gái anh ta đây là "chơi lớn" rồi! Lời đã nói đến nước này, đương nhiên Lý Minh Hi không tiện từ chối nữa, chỉ có thể nói: "Được rồi được rồi, mai anh đi với em, 7 giờ đúng không?"
"Nhưng nói trước, mua hoành thánh về đều cho em ăn còn anh chỉ có thể xếp hàng tối đa nửa tiếng thôi, mua xong là phải về phòng máy."
"Nửa tiếng là đủ rồi." Lý Vân "hôn gió" qua điện thoại: "Yêu anh, anh hai!"
Lý Minh Hi bất đắc dĩ lắc đầu. Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng lách cách, cửa ký túc xá bị đẩy ra.
"Ninh Thần về rồi à." Bạn cùng phòng đang "cày" game trên giường ngó xuống, chào hỏi. Người vừa vào cửa nhàn nhạt "ừ" một tiếng. Lý Minh Hi nương theo tiếng động nhìn lại. Ninh Sanh đứng ở cạnh cửa, dáng người thẳng tắp mà thon dài có chút gầy quá, cả người có vẻ tái nhợt, áo sơ mi cũng ướt đẫm dính vào người, đường nét thanh tú.
Hàng mi rậm rạp của y bị hơi nước làm ướt, tóc mái cũng nhỏ giọt hốc mắt hơi sâu, con ngươi đen láy nặng trĩu khiến người ta đoán không ra cảm xúc bên trong nhưng nốt ruồi lệ đỏ tươi nơi đuôi mắt kia lại "câu" người ta ngoái đầu nhìn mãi, nhìn thế nào cũng không đủ.
"Ngoài trời đang mưa sao?" Lý Minh Hi giật mình, vội vàng đứng dậy lấy khăn lông cho Ninh Sanh: "Sao lại thành ra thế này?"
Lý Minh Hi cũng vừa mới từ bên ngoài trở về, anh ta nhớ rõ hôm nay đâu có mưa chẳng lẽ Ninh Sanh bị ai bắt nạt. Nhìn kỹ lại, cổ tay Ninh Sanh còn có vài vệt đỏ như thể bị ai nắm chặt quá mạnh.
"Không sao." Ninh Sanh cụp mắt xuống, dường như nhớ lại chuyện gì đó không vui: "Lúc đi ngang qua Nam Hồ không để ý, bị té thôi."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play