Vỏ hoành thánh có độ dai vừa phải, sau khi bị cắn vỡ nhẹ nhàng, bên trong là phần nhân thịt tươi ngon. Giản Vân Lam tỉ mỉ chọn lựa thịt heo nạc thượng hạng, được lớp vỏ hoành thánh khóa chặt độ tươi ngon mọng nước, lúc này rớt hết ra ngoài hòa quyện với vị canh gà đậm đà, mùi thịt béo ngậy lan tỏa khắp khoang miệng, vị ngọt thanh của bắp cải, trung hòa vị ngấy của thịt heo một cách vừa phải, lại tươi ngon lại thanh mát.

Lý Vân nhấm nháp, vừa ăn xong một cái, đã không nhịn được gắp cái tiếp theo, căn bản không dừng lại được.

"Ngon, ngon quá đi!"

Vừa ăn, Lý Vân vừa cảm thán. Sau cả ngày học môn chuyên ngành bi*n thái, lúc bụng đói cồn cào được một chén hoành thánh ngon tuyệt đỉnh ngoài đầu đường an ủi tất cả những cơn thèm thuồng không có gì có thể chữa lành hơn thế này!

"Ông chủ, cậu đúng là cứu tinh của tôi, hu hu hu." Lý Vân vừa ăn vừa nói, nước mắt lưng tròng.

Đàm Đình Đình: "…?"

"Thật hay giả vậy." Đàm Đình Đình giật giật mũi, có chút nửa tin nửa ngờ: "Chắc cậu đói quá thôi, giờ ăn gì cũng thấy ngon."

Lý Vân vẫn ăn ngấu nghiến: "Không phải đâu, thật sự ngon mà là hoành thánh ngon nhất tớ từng ăn trong đời."

Đàm Đình Đình bị khơi gợi lòng hiếu kỳ: "Vậy cậu cho tớ nếm thử một miếng đi."

Lý Vân ôm chặt bát vào lòng, cảnh giác xoay người, quay lưng về phía Đàm Đình Đình. Hộ thực.jpg.

Đàm Đình Đình: "…"

Còn bên kia, hoành thánh của anh bảo vệ cũng đã xong. Anh ta cũng không thể chờ đợi được mà cắn một miếng hoành thánh, bị nóng đến đỏ bừng cả mặt nhưng lại tiếc không dám nhả ra, chỉ có thể mlem mlem làm nguội trong miệng.

Ăn xong mấy cái hoành thánh, lại húp một ngụm canh gà ngon đến tận cùng, anh ta như trút bỏ hết vẻ uể oải khi trực ca, cả người trở nên tươi tỉnh hẳn ra. Anh ta giơ ngón tay cái với Giản Vân Lam, quét mã chuyển thêm 60 tệ:

"Ông chủ, cho tôi thêm hai phần nữa, tôi mang về cho đồng nghiệp."

"Được thôi."

Nhìn những thực khách thưởng thức món ngon, được món ăn do chính tay cậu làm để xoa dịu một ngày mệt mỏi, không có gì khiến người ta thỏa mãn hơn thế. Đây là chấp niệm mà cậu không thể thực hiện được ở kiếp trước mà bây giờ Giản Vân Lam cảm thấy như bản thân đang trong mơ, cả người lâng lâng trong lòng vui sướng, nhưng tay chân vẫn không ngừng nghỉ, Giản Vân Lam nhanh nhẹn vớt thêm hai mươi cái hoành thánh cho vào nồi bị biểu hiện của Lý Vân và anh bảo vệ khơi gợi lòng hiếu kỳ, hơn nữa đã sớm bị mùi canh gà quyến rũ, ngày càng có nhiều người đi đường tụ tập lại.

Trong số họ, phần lớn là sinh viên và giáo viên của Học viện Kỹ thuật và Cơ khí, cũng không thiếu dân văn phòng đi ngang qua. 30 tệ một chén hoành thánh, tuy hơi đắt nhưng vẫn chấp nhận được. Trong chớp mắt, trước quán hoành thánh đã có một hàng dài, mọi người như nấm sau mưa, ngó nghiêng nhìn hai nồi to.

"Ông chủ, cho tôi một phần hoành thánh canh gà!"

"Bên này muốn hai phần."

"Một phần hoành thánh canh gà, không thêm hành lá, quét mã rồi đây."

"…"

Ban đầu ông chủ bán vòng tay có chút tức giận, ông ta làm ăn với sinh viên nữ, vốn dĩ giờ này là thời điểm có nhiều khách nhất trong ngày nhưng bọn họ đều bị Giản Vân Lam hấp dẫn hết cả rồi.

Ông ta từng bày quán bán xúc xích nướng ở cùng vị trí với Giản Vân Lam, nhưng khi đó căn bản không có khách. Chẳng lẽ, học sinh ở đây thích ăn hoành thánh hơn à do dự nửa phút, ông ta ôm tâm trạng "khảo sát đối thủ cạnh tranh" lặng lẽ xếp hàng mua một phần hoành thánh canh gà, một miếng hoành thánh vào bụng, ông chủ quán xiên que lập tức tâm phục khẩu phục.

"Tuyệt vời, ngon quá đi mất!"

Ông chủ bán vòng tay nhanh chóng thu dọn sạp hàng ngồi xổm bên cạnh xe bán hoành thánh của Giản Vân Lam chẳng buồn thổi cho nguội cứ thế gắp từng miếng hoành thánh đưa vào miệng thảo nào người ta kiếm được tiền.

Không khác gì ông chủ bán vòng tay, những thực khách vừa mua được hoành thánh cũng từ trạng thái nửa tin nửa ngờ ban đầu dần chìm đắm hoàn toàn vào niềm hạnh phúc mà món ăn mang lại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play