Mộ Tinh nâng chén canh lên, lòng bàn tay cảm nhận được độ nặng, như thể khiến cả tâm trạng cũng trở nên trĩu nặng theo.
"Cảm ơn Tiểu Nhất."
Không biết có phải vì bị dồn nén cảm xúc quá lâu hay không, khi nghe thấy hương thơm nhàn nhạt của hạt tiêu trong canh, Mộ Tinh mới nhận ra mình thật sự có hơi đói. Cô uống một hơi canh nóng hổi, cảm giác ấm áp lan khắp cơ thể.
Cô uống sạch đến giọt cuối cùng. Giang Uyên thấy vậy liền đứng dậy thu dọn chén đũa, định rời khỏi phòng.
“Đừng thu dọn vội, ngồi xuống đã.”
Mộ Tinh vỗ vỗ chỗ trống bên giường.
Giang Uyên hơi khựng lại, nhưng vẫn nghe lời mà ngồi xuống – không ngồi trên giường mà ngồi dưới tấm thảm, ngẩng đầu nhìn cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play