Mộ Tinh vỗ vỗ vai cô.
"Đừng sợ."
Tống Văn Ngọc mỉm cười đầy biết ơn, trong lòng không biết đã bao lần thầm cảm thấy may mắn vì mình gặp được Mộ Tinh.
Sau khi có được tọa độ cụ thể, Mộ Tinh lập tức ra ngoài.
Lúc này, Giang Uyên vừa dọn dẹp xong khu vệ sinh ở khu chăn nuôi. Vừa ngẩng đầu thấy cô, vẻ mặt vốn vô cảm liền như lớp băng tan chảy, ánh mắt sáng rực lên.
Mộ Tinh ngẩn ra một chút, thậm chí còn có ảo giác như thể phía sau hắn đang có một cái đuôi lông xù đang lắc lư điên cuồng.
Quả là mơ mộng hoang đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play