Về phần bữa sáng, lựa chọn của Mộ Tinh thực sự không phong phú.

Do lo sợ thời tiết nắng nóng, nước dừa sẽ không để được lâu ngoài trời, nên sáng nay cô quyết định uống trước một ly nước dừa, rồi ăn kèm bánh mì dừa đã được nạo từ hôm qua.

Ừm… Cũng có thể xem như một bữa sáng toàn dừa đi?

Cắn miếng bánh mì khô cứng trong tay, trong đầu Mộ Tinh bất giác nhớ tới món gà hầm trái dừa của Hải Nam.

Nước dừa trong veo, thơm mát, được đổ vào nồi; thêm vào cùi dừa cắt nhỏ và từng miếng thịt gà. Đổ thêm một ít nước cho vừa đủ rồi bật lửa lớn nấu sôi, hớt bọt, sau đó hạ lửa nhỏ hầm từ từ…

Nhất định phải nếm thử trước một chén nước dùng ngọt dịu thơm lừng, sau đó pha nước chấm theo bí quyết riêng: nước tương, ớt xiêm xanh, gừng giã và vài lát tắc.

Thịt gà mềm mịn quyện cùng nước chấm đậm đà, chỉ một miếng đã khiến người ta lâng lâng vì hương vị thơm ngon.

Sau khi ăn hết gà, phần nước hầm còn lại có thể tận dụng làm lẩu, thả vào các loại rau củ, thịt viên yêu thích, mỗi thìa nước đều là cực phẩm.

Mộ Tinh vừa tưởng tượng cảnh ăn gà hầm dừa vừa gặm hết miếng bánh khô, cảm giác đói bụng càng thêm rõ rệt.

Cô âm thầm thề với lòng: Sớm muộn gì cũng phải ăn lại món ấy một lần cho thỏa!

Sau bữa sáng là thời khắc ước nguyện mỗi ngày. Mộ Tinh nghiêm túc cúi đầu thành kính cầu khấn.

Đừng ra vật phẩm vàng… giống hôm qua là được rồi, vậy cũng tốt lắm rồi!

Mộ Tinh hít sâu một hơi, nghiêm túc chọn mục 【ước nguyện 10 lần】.

【Chúc mừng nhận được: khăn tắm x2】
【Chúc mừng nhận được: bánh mì chà bông x4】
【Chúc mừng nhận được: cuộn giấy vệ sinh x3】
【Chúc mừng nhận được: bàn chải đánh răng x1】
【Chúc mừng nhận được: gel lô hội x1】
...

Còn có hai vật phẩm phẩm chất lam:

【Chúc mừng nhận được: áo khoác chống nắng toàn thân x1】
【Chúc mừng nhận được: bản vẽ lồng đèn x1】

Lại là một đống đồ dùng sinh hoạt cơ bản.

Không có vật phẩm phẩm chất tím, nhưng Mộ Tinh cũng không thất vọng. Dù sao cũng đều là những món hữu ích.

Cô mở nắp lọ gel lô hội, bôi thật dày lên vùng da bị cháy nắng hôm qua đến đỏ rát, rồi mặc áo chống nắng vào, đội mũ lên – cả người từ trên xuống dưới bị bọc kín mít, cảm thấy dễ chịu hơn đôi chút.

Mộ Tinh ngồi xếp bằng trên bè gỗ, mở giao diện trò chơi lên lần nữa.

Trước khi ăn sáng, cô đã nghe thấy tiếng nhắc nhở giao dịch thành công từ hệ thống. Bán hàng quá nhanh, chắc là có người chơi đã nhận ra giá trị của lưới vớt.

Cô vào khu giao dịch để lấy nguyên liệu vừa nhận được, rồi kiểm tra khung chat. Trên danh sách bạn bè, duy nhất một người đang gửi tin nhắn dồn dập cho cô.

【Đoạn Nhã: Mộ lão bản, chào buổi sáng~ Dậy chưa vậy?】
【Đoạn Nhã: Lão bản, cô đang ở đâu thế? Tôi có người bạn muốn đặt làm lưới vớt, cô có rảnh không?】
【Đoạn Nhã: [Ảnh trò chuyện nhóm]】
【Đoạn Nhã: Tích tích tích tích】
【Đoạn Nhã: Mọi người sắp phát điên rồi nè】
【Đoạn Nhã: Lão bản chặn tôi rồi phải không, hu hu hu】

Tối qua còn nói bất cứ lúc nào cũng nhận đơn, hôm nay đã tự vả.

Mộ Tinh khẽ ho nhẹ một tiếng, vội vàng hồi âm.

【Mộ Tinh: Quên mở lại trò chuyện riêng, xin lỗi nha. Bạn cậu muốn đặt luôn bây giờ à?】

Bên kia lập tức trả lời:

【Đoạn Nhã: Ừ ừ, tôi bảo anh ấy thêm bạn với cô rồi, tên là Phàn Vũ Hàn. Làm phiền Mộ tỷ duyệt giúp, tôi cũng mới gom đủ tài liệu rồi, muốn đặt một cái lưới vớt OvO】

Có lẽ do bạn tốt có thể thấy thông tin cơ bản như tuổi tác và giới tính, nên Đoạn Nhã đổi giọng gọi cô là “Mộ tỷ” luôn.

Tính cách Đoạn Nhã thẳng thắn, không khách sáo, Mộ Tinh cũng không thấy phiền.

【Mộ Tinh: Giao dịch với cậu trước nhé.】

Hai người đều là kiểu người làm nhanh gọn, một người nộp nguyên liệu, một người đưa sản phẩm. Giao dịch xong, mỗi người lại bận việc riêng.

Mộ Tinh mở lại tin nhắn riêng, duyệt kết bạn với Phàn Vũ Hàn – một thanh niên 26 tuổi.

【Phàn Vũ Hàn: Mộ tỷ, tôi là bạn Tiểu Nhã, đến mua lưới vớt nè】
【Mộ Tinh: Được, giao dịch luôn nhé】

Đối phương xác nhận giao dịch xong thì hỏi:

【Phàn Vũ Hàn: Mộ tỷ, mỗi người chỉ được mua một cái à?】

Mộ Tinh khẽ nhướng mày, nghe khẩu khí này là khách hàng lớn rồi.

【Mộ Tinh: Dĩ nhiên không phải, tùy nhu cầu của cậu thôi. Cậu muốn mấy cái?】

【Phàn Vũ Hàn: Trước cho tôi bốn cái đi】
【Phàn Vũ Hàn: Mộ tỷ yên tâm, tôi không buôn bán đâu. Là bạn tôi cũng muốn, sợ không kịp mua nên nhờ tôi gom giùm~】

Mộ Tinh kiểm tra số nguyên liệu trong kho, chỉ đủ làm ba cái, nên đành chia ra giao dịch hai đợt.

Đối phương có vẻ rất tin tưởng, chuyển hết nguyên liệu sang ngay.

Hai bên giao dịch vô cùng suôn sẻ.

Mộ Tinh không tiếp tục duyệt thêm bạn, mà lấy toàn bộ nguyên liệu còn lại chế tạo thành lưới vớt , rồi một hơi đăng bán năm cái liền.

Ngay sau đó, khu trò chuyện nhộn nhịp hẳn lên.

【Mộ Tinh: Lưới vớt đã được đăng bán, ai cần thì nhanh tay lên nha】
【Phương Tuấn: Cuối cùng cũng có hàng rồi!】
【Điền Sơ Đồng: Mộ lão bản làm thêm mấy cái đi, căn bản không kịp mua mà】
【Âu Nghi: Loại này mà còn trục lợi buôn bán, không sợ báo ứng sao!!】
【Đoạn Nhã: Không buôn bán thì cô đòi người ta tặng miễn phí chắc? Có người thật chẳng biết xấu hổ】
【Chu Hoảng: Cô có nhiều vậy, sao không cho tụi tôi nghèo một chút, rõ ràng là khinh thường người khác】
【Vương Khả Khả: Mấy người phía trên tỉnh táo lại dùm cái!】
【Chung Võ: Không có đủ nguyên liệu, có thể đổi thứ khác được không?】

Mộ Tinh nhìn vài lời khó nghe phía trên mà chẳng buồn bận tâm. Nhưng câu hỏi cuối cùng thì khiến cô suy nghĩ.

Có lẽ bước tiếp theo nên mở rộng quy mô xây dựng, làm thêm bè gỗ, rồi dựng lều cấp thấp.

Như vậy, có thể tích trữ nhiều nguyên liệu xây dựng hơn.

Cô quyết định đổi các nguyên liệu cơ bản như: dây thừng, đinh sắt sang plastic và gỗ.

Công thức quy đổi:
Đinh x1 = Dây thừng x2 = Plastic x2 = Gỗ x3

Trải qua một buổi sáng bận rộn với việc lấy nguyên liệu, xây dựng, chế tạo, đăng bán, Mộ Tinh thậm chí không nhớ nổi đã lặp lại bao nhiêu lần — giống như một cỗ máy chế tạo vô tình và lạnh lùng.

Tài sản ban đầu của cô cũng đã tăng lên gấp nhiều lần so với tối qua.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play