“Hai, ba trăm đồng? Sao cô không đi cướp luôn đi? Chỉ là gãy chân mà thôi, ở nhà không nghỉ ngơi không được à?”
“Cô đưa xe đạp cho tôi trước, sau đó mang toàn bộ thịt và rau củ quả đến đây, mấy người trưởng bối chúng tôi còn chưa được ăn, hai vợ chồng cô làm tiểu bối không thể hiếu kính một chút à?”
Dung Yên cười ha hả hai tiếng.
“Tôi từng gặp rất nhiều người không biết xấu hổ, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy người không biết xấu hổ đến mức như bà. Quả nhiên chỉ cần tôi sống đủ lâu, vậy đúng thật là loại người nào cũng có thể nhìn thấy được.”
Bà Vương tức muốn chết:“Ai không biết xấu hổ? Cô nói rõ ràng cho tôi nghe, nếu như hôm nay cô không nói rõ ràng, thì cô đừng hòng đi đâu.”
Dung Yên cười lạnh nói: “Còn không phải là bà không biết xấu hổ sao? Thấy nhà người ta có chút đồ tốt liền muốn đem về nhà, phàm là người có chút giống con người, cũng không thể làm ra chuyện không hề giống với con người như thế này đâu”.
Cho dù đầu óc của bà Vương có tệ đến đâu, bà ta cũng nghe ra được con nhóc này đang mắng bà ta đó!
Bà Vương tức muốn hộc máu, nảy ra suy nghĩ độc ác, bà ta giơ tay ra muốn cào mặt Dung Yên.
Bà ta chính là muốn cào nát mặt Dung Yên.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT