Sắc mặt của bà Vương nháy mắt giống như bị nhuộm năm màu vậy.
Bà ta từng này tuổi rồi, nếu bị đuổi về nhà mẹ đẻ, vậy thì bà ta dứt khoát tìm sợi dây treo cổ chết cho rồi, còn làm người thế nào được nữa?
Bình thường chồng bà ta không nói tiếng nào, nhưng ông ta lại chưa từng nói chơi mấy chuyện lớn, cho nên bà ta vẫn chịu thua rồi.
Mấy người còn lại càng không cần phải nói, người lớn tuổi trong nhà tức giận rồi, bọn họ càng không dám lên tiếng.
Sau khi Tần Phú Lâm bước ra khỏi nhà, vẻ mặt hung dữ dần dần biến mất, anh ta trở lại dáng vẻ hiền lành như bình thường.
Danh tiếng của anh ta ở thôn này tốt hơn nhiều so với những anh em khác trong gia đình, hơn nữa anh ta bây giờ là công nhân, cho nên không ít người trong thôn đều chào hỏi anh ta.
“Phú Lâm, cậu đi đâu vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play