Lẫm Hà nghe vậy, dời tầm mắt từ văn kiện đang xem lên. Thật ra nhìn kỹ sẽ phát hiện, Lẫm Uyên lớn lên đặc biệt giống Lẫm Hà, đều có tóc đen và đôi mắt màu xanh lục.
Chỉ tiếc, cha của Lẫm Uyên mất sớm, mà bản thân anh cũng không được Lẫm Hà yêu thích.
Cho nên, sau khi tự giác tỉnh ngộ trở thành lính gác, Lẫm Hà liền đưa anh đến quân doanh. Lẫm Uyên rất cố gắng, nỗ lực leo lên đến cấp SSS, vốn dĩ đã thuận lợi vào làm việc tại Bạch Tháp khu thứ hai, nhưng không hiểu vì sao, anh chủ động xin chuyển đến Hắc Tháp khu thứ bảy.
Lẫm Hà từ lúc anh còn nhỏ đã không mấy để ý đến anh. Lẫm Uyên tự nguyện đi Hắc Tháp, bà cũng không phản đối, chỉ là cách một khoảng thời gian sẽ đốc thúc anh đạt được nhiều giá trị cống hiến hơn.
Lính gác ở đài quan sát có giá trị cống hiến càng cao, đối với gia tộc càng có lợi.
Nếu có thể lập được quân công trong một số nhiệm vụ đặc thù, thì càng tốt.
Lẫm Hà từ đầu đến cuối, đều chỉ xem Lẫm Uyên như một công cụ để lót đường cho đám hậu bối trong gia tộc mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT