Ánh mắt Lương Chiêu như móc câu dán chặt vào cô, sợ miệng cô lại thốt ra lời từ chối.
“Anh nếu cần an ủi, hoàn toàn có thể trực tiếp đến phòng trấn an tìm tôi, nửa đêm canh ba làm cái gì mà như kẻ trộm vậy?”
Tuy rằng ấn tượng của cô về Lương Chiêu cũng bình thường, nhưng nếu anh ta tự dâng đến để cô hút tinh thần lực, thì tội gì không nhận.
Lương Chiêu còn muốn nói gì đó, chỉ thấy Tô Thất Thiển đã bắt đầu phát động tinh thần lực để an ủi và thanh lọc cho anh ta. Anh ta nhân cơ hội tiến sát lại một chút, để ngắm nhìn gần hơn vẻ đẹp của vị nữ dẫn đường.
Việc an ủi kết thúc rất nhanh, độc tố đã không còn tồn đọng. Miệng vết thương trên người Lương Chiêu rất nhanh liền đóng vảy. Ánh mắt Tô Thất Thiển sáng lên, không ngờ người dẫn đường còn có tác dụng chữa bệnh.
“Về sau không có sự cho phép của tôi, anh không được tự tiện vào phòng tôi.”
Tô Thất Thiển bắt đầu đuổi khách, nhưng không ngờ sau khi được an ủi, Lương Chiêu không hề có ý định rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play