(Giới tuyến – ranh giới giữa cạnh tranh và cảm mến, giữa quá khứ và hiện tại, giữa cái tôi và tình yêu)
Trần Lệ An và Nguyễn Tố My từng là đôi bạn học thân thiết, cùng bước chân vào ngành truyền thông từ những ngày đầu đại học. Nhưng một biến cố nghiêm trọng trong quá khứ – liên quan đến danh dự, cơ hội nghề nghiệp và cả sự hiểu lầm lớn chưa từng được hóa giải – đã khiến hai người rời xa nhau, không còn nhìn mặt trong suốt 5 năm.
Nhiều năm sau, số phận trớ trêu đưa họ trở thành trưởng phòng của hai bộ phận trọng yếu trong cùng một tập đoàn truyền thông lớn – Sunrise Group. Từ ngày đầu tái ngộ, cả hai đều chọn cách giữ khoảng cách, làm đúng vai trò và không vượt qua ranh giới.
Thế nhưng, họ lại được phân công phụ trách chung một dự án chiến lược quy mô toàn quốc – một chiến dịch định vị thương hiệu cho một nhãn hàng mới. Buộc phải cộng tác, Lệ An và Tố My đối đầu kịch liệt về phương pháp, lý tưởng và cách nhìn con người.
Dần dần, những va chạm buộc họ nhìn lại nhau kỹ hơn. Và cũng từ đó, từng lớp vỏ bọc rơi xuống – cả hai nhận ra: người mình từng tổn thương sâu nhất, lại là người duy nhất khiến mình vẫn còn… cảm xúc.
Trong dòng chảy của công việc, niềm tin, áp lực, và tình cảm không tên, họ từng bước vượt qua giới tuyến của chính mình để bước đến một điều không dễ gọi tên: yêu lại – nhưng ở một phiên bản trưởng thành, trầy xước và rất thực tế.