Anh thấy cô nằm cách xa anh như vậy, nửa thân lọt ra khỏi giường, anh đưa tay kéo cô vào lòng: “Đừng ngủ xa như vậy, sẽ rớt xuống đó.”
Bây giờ Giang Nguyệt Vi sợ đụng đến miệng vết thương trên bụng anh: “Em sợ đụng đến miệng vết thương, anh sẽ đau.”
Tưởng Chính Hoa bật cười, lúc anh thấy cô vội vàng chạy đến bệnh viện thì miệng vết thương đã hết đau từ lâu rồi: “Không đau, có em ở đây, qua hai ngày nữa là anh khỏe rồi, đến lúc đó anh cùng em về nhà, để em một mình quay về không an toàn.”
Giang Nguyệt Vi nghe xong chau mày: “Vết thương của anh chưa lành đã muốn quay về rồi sao?”
Tưởng Chính Hoa ừ một tiếng: “Bị thương không nặng, đại bộ đội cũng sắp quay về rồi, anh phải đi theo, theo tình huống thì có khả năng anh phải quay về bệnh viện trụ sở nằm hai ngày rồi.”
Giang Nguyệt Thanh nghe đến bốn chữ “bệnh viện trụ sở” thì chân mày nhăn lại: “Dương Tiểu Quả đó chắc là quay lại làm việc rồi nhỉ?”
Nếu cô không nhắc, Tưởng Chính Hoa cũng không nhớ đến cô ta: “Chắc là vẫn chưa đâu, em đừng lo lắng, anh đảm bảo sẽ cách xa cô ta trăm mét.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT