Giang Nguyệt Vi nhìn hai người kia không hiểu vì sao lại bỏ chạy, cũng kéo anh ra khỏi phòng học, vừa đi vừa nói: “Bọn em chỉ đang đối đáp án, ann vừa đến bọn họ đã bỏ chạy, em còn muốn hỏi cậu nam sinh ấy kia hai câu sau phải làm như thế nào đây.”
Tưởng Chính Hoa nghe cô oán giận, trong lòng dâng lên cảm xúc chua xót: “Người đàn ông kia, thành tích rất tốt?”
Giang Nguyệt Vi gật đầu: “Cũng không tệ lắm, số học của cậu ấy rất tốt, tiếng Anh cũng được.”
Tưởng Chính Hoa nhướng mày nhìn cô một cái, thấy cô nói đến thành tích của nam sinh kia, ánh mắt ý cười mênh mông, giống như còn rất sùng bái, trong nháy mắt ghen tuông liền nổi lên.
Ghen tuông nói như thế nào đây, kỳ thật anh cũng không đáng, nếu Giang Nguyệt Vi cùng bạn học có thành tích tốt trao đổi nhiều hơn cũng là chuyện nên làm, cũng có thể nâng cao thành tích của mình.
Nhưng sau khi biết người đàn ông kia có loại tâm tư này, lại nghe trong giọng nói của cô có một chút sùng bái như vậy, trong lòng anh liền không có tư vị.
“Không phải nói không thi tiếng Anh sao, sao bây giờ em lại muốn học?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play