Tưởng Chính Hoa lắc đầu, hiện tại vụ án của Hà Hiểu Phong và Chung Bảo Ý đã được chuyển lên huyện, lại là vụ án lớn nên chưa có phán quyết nhanh như thế được, hơn nữa hai người đó còn đang cắn nhau: “Vẫn chưa có.”
Ánh mắt Giang Nguyệt Vi tối sầm lại, cô sắp phải hành quân, vụ án này nếu không xong thì cô cũng không yên tâm mà đi được: “Vậy khi nào mới có phán quyết?”
Tưởng Chính Hoa biết cô sốt ruột nên đã nói hết những chuyện hai người đó vạch trần nhau ở đồn cảnh sát: “Em không cần phải sốt ruột, anh đã dò la qua, ba tội danh kia của Hà Hiểu Phong thế nào cũng phải nhốt hơn mười lăm năm, phía Chung Bảo Ý có thể thêm tội danh như biết chuyện không báo và ngụy tạo lời khai, thêm vào đó lại làm hỏng cuộc hôn nhân với quân nhân, thế nào cũng phải hơn bảy năm.”
Giang Nguyệt Vi nghe vậy thì trợn tròn mắt, vốn tưởng rằng Chung Bảo Ý coi thường cuộc hôn nhân với quân nhân nên muốn gả cho Hà Hiểu Phong vì quá yêu hắn ta, nhưng ai mà biết vừa vào đồn cảnh sát, tình cảm gì cũng là giả, bảo vệ mạng mình mới là thật.
Tâm trạng cô nhất thời rất tốt, cong mắt cười nhìn người đàn ông: “Anh cố ý đến nói cho em biết tin tức này sao?”
Tưởng Chính Hoa không nói gì, chỉ đưa tài liệu trong tay mình cho cô, giọng nói trầm: “Đồng chí Giang Nguyệt Vi, bây giờ chúng ta đi lĩnh giấy chứng nhận kết hôn đi?’
Giảng Nguyệt Vi hơi sửng sốt, cầm lấy xem thì thật sự là đơn xin kết hôn có đóng dấu của quân đội, cô khẽ cắn môi rồi nhanh chóng trả lại đồ cho anh: “Tóc em rối như vậy thì sao đi được?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play