Nhưng những lá thư đó Hà Hiểu Phong đều đã lấy về từ trong tay Giang Nguyệt Vi rồi mà, bên này cô ta cũng không có bất cứ thứ gì trước đây với Hà Hiểu Phong, rốt cuộc Tưởng Chính Hoa lấy bằng chứng ở đâu để vạch trần cô ta chứ?
Cô ta nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra được, cũng không muốn nghĩ nữa, cho dù anh có bằng chứng gì thì bây giờ cô ta cũng đã nghĩ ra đối sách rồi.
Đang nghĩ thì đột nhiên cửa phòng thẩm vấn đẩy ra, có hai cảnh sát một nam một nữ bước vào, họ nhanh chóng đi đến trước mặt cô ta rồi ngồi xuống, sau đó tiến hành một loạt thẩm vấn thông thường.
Sau khi Chung Bảo Ý trả lời xong, cô ta thở phào nhẹ nhõm và cố gắng giữ cho mình bình tĩnh, sau đó hỏi: “Đồng chí cảnh sát, họ gọi tôi đến lại để tôi đợi lâu như vậy, cũng không nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì, sao tôi có thể phối hợp tốt để các đồng chí điều tra đây?”
Nữ cảnh sát kia nhìn cô ta một cái rồi hỏi: “Chung Bảo Ý, tất cả bằng chứng và giấy tờ của chồng cô đều ở đây, về cơ bản đã có thể kết án, cô có biết những chuyện hắn ta làm không??”
Chung Bảo Ý nghe giọng nói nghiêm nghị của nữ cảnh sát, hơi thở hơi chậm lại, cả người mềm nhũn, thế mà Hà Hiểu Phong thật sự để người khác lấy được những giấy tờ kia?
Đồ bỏ đi này thật tức c.h.ế.t đi được, chuyện gì cũng làm không xong! Bây giờ còn liên lụy đến cô ta!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT